Đời thay đổi khi chúng ta... đọc sách

“Những người đọc sách tuy chưa thành danh nhưng cũng đã có một tư cách cao thượng, những người làm điều thiện, tuy không mong báo đáp nhưng tự trong lòng khoan khoái” (Ngạn ngữ Trung Quốc).

Nếu ai đó nói với bạn hãy đọc sách đi, thì đó là một lời khuyên đúng đắn. Đến tận bây giờ tôi nhận thấy mình đã rất may mắn khi được tiếp cận và đọc nhiều sách. Có những quyển sách hay đến mức khiến tôi phải thốt lên rằng: "Tại sao tác giả lại tài tình đến vậy? Làm thế nào tác giả có thể viết ra những lời văn vừa chân thực vừa sâu sắc như thế?" Nhưng quyển sách hay nhất sẽ không bao giờ ý nghĩa hơn một quyển sách đến đúng thời điểm và Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi của Andrew Matthews chính là chân ái của cuộc đời tôi. Nó giống như cơn mưa rào tưới mát tâm hồn tôi giữa trời nắng hạn. Nó khiến một cô gái đang tuyệt vọng như tôi khi đối mặt với căn bệnh quái ác cũng trở nên dũng cảm để rồi tự tin tìm lại ánh sáng cho cuộc đời mình.

Cuốn sách tác giả yêu thích

Năm mười sáu tuổi, với tôi là khoảng thời gian kinh hoàng. Khi đó, tôi đang mang trong mình căn bệnh viêm tủy cắt ngang - một căn bệnh hoàn toàn lạ lẫm và mơ hồ với tất cả mọi người lúc ấy. Một ngày tôi thức dậy, thay vì bước xuống giường như mọi hôm thì tôi lại đổ nhào xuống, chân tay tôi không còn chút cảm giác nào cả và tôi nằm bất động trên đất như một cái cây đã bị đốn hạ, không còn sức sống mặc dù đầu óc tôi vẫn tỉnh táo. Rồi gia đình đưa tôi rong ruổi hết khắp các bệnh viện. Những ngày tiếp đó, tôi sống cùng những cơn sốt dai dẳng không hồi kết, những nỗi đau ngấm vào từng thớ da, thớ thịt. Đau đớn về thể xác, sa sút về tinh thần, sự nghèo khổ, tù túng đã ghì chặt tôi. Ngày tiếp ngày, tôi trải qua trong tâm trạng u uất với những căn phòng bệnh tẻ nhạt, chật hẹp, bệnh nhân ngày càng tăng. Thứ thay đổi duy nhất không phải là tình hình sức khỏe của tôi mà lại là cơ thể. Chân tay tôi bắt đầu teo tóp, bụng căng lên và mái tóc mềm mượt mà ai từng nhìn cũng trầm trồ nay đã rụng hơn một nửa, mặt tôi to ra với chi chít những nốt mụn bởi tác dụng phụ của thuốc. Tôi thực sự tuyệt vọng khi không còn nhận ra mình.

Một sáng nọ, trong đoàn thực tập sinh đến thăm bệnh, có một giọng nói trầm ấm cất lên: "Em khỏe chứ?" Nhìn quanh, tôi thấy bóng dáng một chàng trai đang mỉm cười với mình. "Em thích đọc sách không nào? Anh mới mượn được quyển sách này hay lắm, mai anh lên sẽ đem lên cho em". Những cơn đau xé lòng, xé dạ đã chiếm lấy hết thời gian trong ngày của tôi nhưng không hiểu sao tôi vẫn gật đầu đồng ý. Hôm sau khi tôi vừa thức giấc đã thấy quyển sách trên đầu giường. Đập vào mắt tôi là dòng chữ Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi. Tôi tự nói với lòng mình "Ồ, tựa đề hay nhỉ, hay mình thử đọc một lần xem sao?”

Tôi mê mẩn đọc, thấy tôi có vẻ thích thú má tôi kiên nhẫn ngồi bên cạnh lật từng trang cho tôi. Càng đắm mình vào những trang sách tôi nhận ra nhiều bài học đầy thú vị và mê hoặc, rất nhiều câu như bắt đúng bệnh của tôi: "Mỗi chúng ta đều là nguyên nhân của vấn đề. Suy nghĩ của ta tạo nên hoàn cảnh của ta. Khi chúng ta thay đổi, chúng ta sẽ làm cho hoàn cảnh thay đổi". Những câu nói ấy đã giúp tôi có them động lực để sống. Tôi trả sách lại cho anh và thầm cảm ơn vì anh đã giúp cho tôi đọc một quyển sách ý nghĩa đến vậy. Cũng căn phòng ấy, cũng những bệnh nhân ấy và vẫn phải chịu những cơn đau nhưng tôi lại đón nhận nó một cách nhẹ nhàng và bình tĩnh hơn.

Tác giả Vương Thị Dung trên xe lăn

Mười bảy năm qua, mặc dù bệnh tình không thể thuyên giảm, tôi vẫn phải ngồi xe lăn nhưng ít ra tôi đã sống một cuộc đời thật ý nghĩa. Bỏ qua những khiếm khuyết của bản thân, những rào cản của sức khỏe tôi đã tự học và vươn lên. Tôi mở lớp dạy thêm tại nhà để giúp các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn, xin tài trợ học bổng cho những trẻ em nghèo. Ngoài ra tôi còn làm nhiều việc thiết thực khác như: mở thư viện, tặng sách, thực hiện chương trình "Đồng hành cùng em đến trường", "Về với vùng cao"... Năm 2014, tôi được Bí thư thứ nhất Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh khen tặng Thanh niên tiên tiến và đạt nhiều giải thưởng khác về  những đóng góp của mình cũng như nhận được giải thưởng ở một số cuộc thi. Có thể với nhiều người kết quả đó không có gì to tát nhưng đối với tôi đó là cả một quá trình phấn đấu không ngừng nghỉ.

JK Rowling đã nói: “Nếu bạn không thích đọc, nghĩa là bạn chưa tìm được cuốn sách phù hợp với bạn mà thôi". Tôi tin rằng, mỗi chúng ta ai cũng sẽ thích đọc sách, sẽ tìm cho chính mình một quyển sách phù hợp và tôi tin Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi sẽ là quyển sách có thể chữa lành cho bất cứ ai muốn có cuộc đời tươi đẹp hơn trong những ngày tăm tối nhất!

Tác giả: Vương Thị Dung

[vuongdungbinhminh@gmail.com]