Xin một lần nữa được yêu...

Hà Kiều
Giữa những dặm dài của những miền đau và nỗi nhớ, con người ta thường lẫn tránh đi những niềm đau của thực tại mà chỉ sống điên cuồng trong nỗi nhớ. Có những nỗi nhớ nhung tưởng chừng như là da diết, rồi chẳng mấy chốc con người ta sẽ nhận ra rằng, thời gian là một ranh giới vô hình xóa mờ đi tất cả; để rồi lại chứa chấp một nỗii đau mới, một nỗi nhớ mới…
xin-mot-lan-goi-chi-bang-em-1622705572.jpg
Xin một lần được yêu!

Đêm mưa rả rích. Bạn tăng ca ở cơ quan về muộn, lại thêm thất tình, nói qua cuộc điện thoại chóng vánh sẽ ở lại nhà mình. Dù mặc áo mưa nhưng bạn vẫn ướt, như thể có thế lực vô hình nào kéo bạn ra khỏi chiếc áo mưa để trở về với nước. Mưa tháng ba sẽ không dễ kiềm chế được nguồn cơn của nó.

Bạn hong khô tóc, ngồi ủ rũ than đời. Bạn tự hỏi, những cơn mưa có kiếm ra tiền không, có yêu được không?Chứ yêu con người, cũng khổ quá. Mối tình thứ tám của bạn lại đặt một dấu chấm hết như một con dấu siêu hình trong từ điển sống. Sau dấu chấm lại là một chữ cái viết hoa. Cái tên tiếp theo sẽ là A hay B được viết vào từ điển. Bạn tần ngần và ao ước.

Tình yêu xé linh hồn thành trăm mảnh mỗi khi rạn vỡ. Nhưng bạn đã yêu từ những cơn mưa lác đác vài ba hạt. Nhẹ nhõm. Và lãng mạn. Bạn đã yêu rất nhiều, những người đàn ông. Trẻ trung và già dặn. Sinh viên và giám đốc. Giàu và nghèo...

Không trải nghiệm thì làm sao sống "đáng đời". Bạn yêu nhiều, chia tay cũng nhiều. Quyền năng đó có lẽ đến từ làn da trắng mướt như linh hồn mùa đông. Mái tóc dài ngang cổ, mượt và nâu. Mắt hai mí và trưng bày bên trong hai nhãn cầu óng ánh như pha lê. Trong trẻo. Hai má lúm đồng tiền làm nên thương hiệu một con người. Môi dày và hàm răng đều như hạt bắp. Ai đó gặng hỏi bạn đã phẫu thuật thẩm mỹ? Bạn cười mỉm, e thẹn, nói nhẹ hẫng tiếng không. Bạn đẹp. Một nét đẹp phi giới tính và Tây phương.

Và đến bây giờ thì bạn ngán ngẫm, không thể hoài vọng chữ "yêu". Đứng trong tình yêu, nghe tiếng vang vọng của nó, mới thấu cho tỏ tường thanh âm dịu êm và réo rắc. Đôi lúc, chói cả tai, thậm chí, khiến con người mù điếc. Nhớ những vụ án hãi hùng điểm xuyết các mặt báo là vì tỏ tình bất thành nên sinh lòng căm ghét, giết đối phương; vì gia đình cấm ngăn mà sát hại cả nhà bạn gái,... Và sẽ vì nhiều thứ khác mà sinh tị hiềm. Bạn rùng mình và thở phào vì vừa rời khỏi trò chơi bí ẩn với ông tổng giám đốc công ty, một vợ một con.

Mới đầu, bạn tâm sự có rung động vì sự săn sóc nhân viên mới đến quên thân của vị giám đốc chân phương. Nhưng sau cái chạm môi đầu tiên, bạn cảm nhận được nguồn cơn ham muốn nhục dục của người đàn ông ngũ tuần này. Bạn là nam! Trên giấy tờ và không có ý định chuyển giới.

592378fc-763e-492c-80c7-d20574a5c669-1622705702.jpg
Những cảm xúc, những tình yêu trong thế giới này liệu có còn màu hồng. Ảnh: T.L

Liếc mắt thấy bạn lấy điện thoại ra gõ gõ:

"Nhật ký ngày... tháng... năm

Hôm nay tui bỏ được thằng cha già giám đốc dê đã huyễn hoặc trái tim tui hồi ba tháng trước. Tui vui mà có chút xa xót. Có lẽ sắp tới lại vô công rỗi nghề, lại tá túc qua đêm nhà bồ. Tui buồn quá!

Bồ là cách bạn gọi mình. Đó là danh từ để xoá nhoà làn ranh giữa những con người xa lạ, để đưa lối những linh hồn côi cút về chung đường, để những bí mật sẽ lần lượt được bật mí. Dĩ nhiên, bồ cũng có bồ thật và bồ xã giao chứ! Bạn với mình là bồ thật từ hồi còn sinh viên kia kìa.

Nhìn dáng vẻ u sầu của bạn, không ai có thể đang tâm nhìn mà không dỗ dành. Nhưng mọi dỗ dành cũng chỉ là liều thuốc hy vọng như kiểu "khỏi yêu nữa cho đời sảng khoái". Nhưng đời không có tình yêu thì sảng khoái chỗ nào. Mình không biết. "Hết người này thì còn người khác, thế giới 7 tỉ người lận mà". Nhưng người nào thì mình không biết...

Những lời khuyên hư vô và những câu trả lời hư vô.

Bạn tiếp lời sẽ là lần cuối yêu, sẽ không người nào có thể nắm tay bạn vào cuộc chơi thần bí của tình yêu nữa.

Bạn dắt xe ra, quay về phòng trọ bằng chiếc vespa trắng mua từ hai năm trước. Giữa lúc cơn mưa thị thành trĩu hạt. Ba mươi phút sau, điện thoại mình báo nhận được tin nhắn "mình sẽ yêu lần nữa vì mình vẫn chưa biết tình yêu là gì".

Hoài Phong