Đứng trước quầy vé giờ chót trong ngày cuối cùng của tháng 5, chàng trai quê Kim Động, Hưng Yên khẩn khoản trình bày với cô nhân viên bán vé chuyện mình bị cụt, không có bàn tay, không có vân tay nên không được làm giấy chứng minh nhân dân mà chỉ có giấy chứng nhận khuyết tật của ủy ban xã cấp. Bố của Phương ở quê bị tai biến đang mong con về nên anh muốn hỏi có cách nào để đi được máy bay không.
"Anh ấy kể, vào Sài Gòn được ba năm nay, hàng ngày bán vé số kiếm tiền gửi về quê. Trước đây, mỗi lần về thăm bố anh đều phải đi xe khách", Lương Thị Thu Thảo, nhân viên quầy vé của Bamboo Airways chia sẻ với VnExpress.
Nghe anh Phương nói, Thảo mủi lòng nên sang hỏi trưởng ca và nhờ báo cáo với bộ phận an ninh cũng như cấp trên về trường hợp của chàng trai khuyết tật này.
Dù biết là sẽ khó, nhưng trưởng ca Nguyễn Đoàn Trí vẫn hy vọng giúp được Phương nên đồng ý dẫn anh đến các cửa để xin "giải quyết linh động". Bất ngờ là mọi chuyện khá suôn sẻ, cả hai nhận được câu trả lời "Được, em!" từ cấp trên.
Sau khi anh Trí lo xong giấy tờ hỗ trợ bay, đến lượt Thu Thảo làm thủ tục xuất vé thì chàng trai khựng lại, hỏi: "Vé bây giờ nhiều tiền không?".
Thảo báo giá vé thấp nhất cho chuyến bay cuối cùng lúc 17h50 về sân bay Nội Bài, Hà Nội là 900.000 đồng. Phương móc trong chiếc túi đựng vé số cũ mèm ra một xấp tiền tiền lẻ và nói đây là toàn bộ "gia tài" của mình. Chị Thảo đếm được tổng cộng 350.000 đồng.
Chàng trai tần ngần rồi nhờ chị Thảo giữ hộ số tiền còn mình định bắt xe ôm về quận 7 vay tiền của bạn rồi quay lại mua vé. Có điều, như thế chắc chắn anh sẽ lỡ chuyến bay cuối cùng trong ngày về Hà Nội. Chị Thảo và trưởng ca Nguyễn Đoàn Trí cùng kéo tay anh Phương lại nói: "Anh cứ ở đây, tiền thiếu này tụi em sẽ bù cho anh". Ngay lập tức, tấm vé mang tên Nguyễn Quốc Phương được xuất.
"Biết thiếu nhưng ảnh không hề hỏi hay nhờ ai ủng hộ mà định quay về đi vay tiền. Tôi thấy rất đáng quý nên cùng mọi người quyết định giúp", Thu Thảo nói.
Trong lúc anh Trí dẫn Phương lên cổng an ninh để đảm bảo chàng trai lên được máy bay, chị Thảo cũng kịp chạy quanh, kêu gọi các anh an ninh ở cổng, nhân viên quầy vé ủng hộ thêm cho anh Phương ít tiền làm lộ phí.
Sau khi nhận vé và lên phòng chờ, anh Phương bịn rịn nói lời cám ơn nhiều lần và hỏi tên mọi người. Đêm đó, sau khi đáp xuống sân bay Nội Bài, anh đi xe khách về đến nhà vào lúc 21h30.
"Tôi rất vui và xúc động khi được các anh chị ở sân bay giúp đỡ. Bố tôi đã đỡ hơn. Tôi sẽ ở nhà chăm sóc ông cho đến khi hết dịch thì sẽ vào lại Sài Gòn", anh Phương cho biết.