Anh bế tôi vào bồn tắm. Chúng tôi co ro trong làn nước ấm. Người lấy tay chà lưng cho tôi. Anh nói lưng tôi nhiều mụn quá, nên mua xà bông bằng than cacbon của Nhật tẩy cho hết.
Anh kì cọ sống lưng cho tôi. Từng đốt một, như đứa trẻ mân mê một viên đất sét màu da đầy thích thú.
- Sao em chẳng nói gì?
- Ừ. Vì chưa ai làm vậy với em. – Tôi đáp.
_____
Tôi rất thích bộ truyện “Chạng vạng”. Tôi nói, mình mới mua tập cuối, ba cuốn đầu là mượn bạn.
Người im lặng. Vài ngày sau, anh mua cả bộ cho tôi. Tôi ngượng, em đọc hết rồi, anh mua làm gì.
- Đã yêu thì yêu cho tới, đã mua thì mua cho đủ bộ.
Tôi lại im lặng. Cất những cuốn sách đi, anh tò mò nhìn tôi.
- Em không vui à?
- À không… chỉ là chưa ai làm vậy với em. – Tôi khẽ khàng đáp.
_____
Tôi làm dịch vụ, anh làm công sở. Khi sống với nhau, tôi dậy sớm, nấu món thịt kho, với trứng. Vì hậu đậu, tôi khuấy đường nhiều quá, thịt ngọt sợt, đã thế còn bị cháy. Anh thấy tôi đang tính đổ.
- Nấu cho anh mà cháy rồi.
Anh nhìn nhìn, giật lại nồi thịt từ tay tôi. Anh bỏ thịt ra hết rồi ăn với cơm. Tôi ngăn.
- Thịt em nấu hỏng, anh ăn làm gì?
- Phải ăn… - Anh nhìn tôi dứt khoát - … vì người ta chỉ đến với anh vì tình dục hoặc thoáng qua. Chẳng ai nấu như vậy cho anh cả.
Tôi im sững. Nhìn anh ngồi ăn ngon, tôi biết sau tất cả danh vọng, điều ta ước vẫn là những thứ giản dị chân phương hàng ngày.