Cuộc đời của mỗi người tựa như một chuyến tàu Một khi đã bước lên chuyến tàu ấy, ta phải đi qua biết bao bến đỗ sân ga cho đến khi kết thúc cuộc hành trình của chính mình.
Từng bến đỗ, từng sân ga, từng hành khách lên xuống là từng trải nghiệm khác nhau, không ai giống ai.
Không như bất cứ những chuyến đi khác, một chuyến tàu là chuyến đi một chiều không có vé khứ hồi, không thể nào dừng lại mãi mãi. Mỗi khi tàu lăn bánh sẽ không bao giờ có cơ hội quay trở lại, sẽ đi qua những bến đỗ, chia hành trình thành những chặng đường nhỏ. Có lúc khiến ta mệt mỏi, chán chường. Có khi làm ta hào hứng, vui vẻ, hạnh phúc .
Có người ở lại. Có người đi tiếp. Nhưng cũng có người ta sẽ chọn bến tàu khác. Người vội vã bước lên tàu rồi rời đi, nhanh đến nỗi ta chưa kịp nhìn thấy dáng hình của mình.
Cuộc đời cũng thế!. Không phải ai cũng lên được “chuyến tàu trong mơ” của mình. Ngoài kia, còn biết bao người, cho đến cuối cùng, vẫn lạc lối đâu đó hoặc có khi không phải là bến đỗ yên bình, không có bất kỳ ý niệm nào về ước mơ và hạnh phúc.
Có những người sống lay lắt, nương nhờ băng ghế của ai đó hoặc một góc tối tăm, cũ kỹ trên con tàu. Song, đáng thương nhất vẫn là những người ở trong một toa tàu sang trọng, đầy đủ tiện nghi, nhưng tinh thần mất đi tự do, sống như cái xác không hồn. Nếu bạn không gặp những nỗi bất hạnh như vậy, hãy là một vị khách vui vẻ trên chuyến tàu của cuộc đời mình.
Con tàu đời đi qua hàng trăm nhà ga, chia ly là điều không thể tránh khỏi. Có những sân ga đem lại niềm vui hội ngộ thì phải có những bến đỗ của sự chia xa. Có lần giã từ sẽ gặp lại nhau, nhưng cũng có lần lại là vĩnh biệt.
Tạm biệt một người thân thương hay một ai đó mới vừa quen biết đều để lại trong ta một sự bùi ngùi luyến tiếc, một cảm giác không đành lòng.
Vì thế, cuộc đời của con người cũng như một chuyến tàu, không ai có quyền quyết định thay cuộc đời của ai. Đừng mải mê nhìn con tàu của người khác, cũng đừng đợi chờ đến điểm cuối mới ngẩng lại.
Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Hãy sống sao cho khi về bến đỗ sân ga cuối cùng, để ta không phải hối tiếc bất cứ điều gì.