Nếu có một ngày ta nhận ra:
Người ta block, unfriend facebook đã từng có đến mớ tin nhắn trò chuyện cùng nhau không kể sớm tối.
Người ta tình cờ gặp nhau trên đường không một câu chào hỏi có thể đã từng vui đùa cả ngày bên nhau không thấy chán.
Người từng nói xấu ta không ra gì đằng sau lưng, đôi khi cũng từng là bạn thân thiết nhất.
Ngẫm đời:
Có những mối quan hệ tưởng chừng khắc cốt ghi tâm, đời đời gắn bó đã tuyệt giao trong im hơi lặng tiếng.
Có những cuộc chuyện trò vui vẻ tưởng chừng thân thiết với nhau nhưng thực ra với họ ai cũng vậy.
Nên đời:
Ví như một cuộc đua. Có đầu, có cuối. Khi âm thầm, khi dữ dội. Lặng lẽ vắt ngang qua đời.
Ví như một trò chơi. Có thắng, có thua. Rất căng go, rất thách thức. Đến nhanh, đến bất ngờ, đến vội vã.
Để có một ngày ta mới thảng thốt nhận ra mất mát trong cuộc đời thật lớn lao. Nhưng nỗi nhớ nhung, nuối tiếc và ray rứt sẽ là mãi mãi… mãi mãi...
…Đời cũng tựa trang giấy trắng. Ta tự vẽ ta trong đời...