Bài viết mới nhất từ Võ Tấn Đạt (Đồng Tháp)
Thèm…
Thèm hoài, cái ơ nồi đất với cái mớ cá tép hủn hỉnh mẹ kho thơm sực mũi, ăn cùng miếng cơm cháy của nồi nấu củi. Thèm lắm, ngửi cái mùi nồng nồng chua lét, cháy nắng ngoài đồng của cha. Thèm lắm, ngược về thuở trẻ con, sáng men đường ruộng tới trường, trưa trốn ngủ, ra bờ kinh tầm nghịch. Thèm lắm, cái mùi sình đất của quê hương, mùi lúa non đang mùa ngậm sữa, mùi đốt rơm đồng lửa xém cháy đỏ cả hoàng hôn.