KHOẢNH KHẮC ĐÁNG SỐNG
Bạn có đang trân trọng cuộc sống này?
Đôi bàn chân lạnh cóng, cứng đơ, cố gắng lê từng bước nặng nề, tay run run bám chặt vào xe tập, luôn thường trực trong tâm trí tôi trước khi ngủ. Khoảnh khắc đó, tôi rưng rưng nước mắt vì hạnh phúc. Người đàn ông đó là bố tôi.
Ánh mắt người đàn bà điên
Mỗi khoảnh khắc trong cuộc đời đều là định mệnh, ta không có quyền lựa chọn nó nhưng có quyền quyết định có để nó thay đổi cuộc đời mình hay không.
Tuổi thơ là khoảnh khắc ngọt ngào nhất
Ai cũng đã từng là một đứa trẻ, ai cũng từng trải qua tuổi thơ. Thời thơ ấu chính là khoảnh khắc đẹp và đáng nhớ nhất của mỗi đời người.
Đời sống động khi mình sống đậm!
Cùng thế hệ trẻ ngày nay viết lại định nghĩa về sống đậm.
Chạm miền kí ức
Cho đến giờ, mỗi lần chạm vào kí ức xưa, tôi vẫn luôn nghĩ mình là người may mắn, là người được nhận nhiều hơn những thứ mình đã cho đi. Và quãng thời gian tôi đã đi qua là khoảnh khắc đáng nhớ, đáng sống để tôi thêm trân quý cuộc đời này.
Minh ơi, nắm tay anh đi
Trong khuôn viên bệnh viện, giữa những cơn gió nhè nhẹ của buổi chiều tháng 6, em đón nhận cái ôm rất nhẹ của anh như đón nhận sự yêu thương, cảm thông, chia sẻ của chàng bác sĩ Scrub xanh mà em vô cùng yêu mến; từ ngày nghe được câu nói : Minh ơi, nắm tay anh đi.
Cấp 3 - Tôi đã khác
Tôi vẫn còn một nửa hành trình cấp 3 ở trước mắt, vẫn còn những cơn bão giông đang chực chờ ập đến và cũng vẫn còn những ngày nắng đẹp, ngập tràn niềm vui đang đón đợi tôi.
Vượt lên sự kỳ thị
Nhiều bạn trẻ thường hỏi tôi: “Chị ơi, có sự kỳ thị với người khuyết tật không?”. Từ kinh nghiệm sống của mình, tôi thật thà trả lời là: “Có!”
Từ khoảnh khắc ấy, tôi không còn là tôi của ngày hôm qua
Cách đây 4 tháng, có thời điểm tôi đã muốn rời khỏi cuộc sống này để chạy trốn những điều không dám đối mặt. Hai bàn tay trắng, không công việc, không bè bạn và không dám về với gia đình.
Nước mắt của mẹ, ánh mắt của tôi
Mẹ tôi – điểm tựa cho tôi cũng là vết chấm gợi tả hết điểm yếu mềm của tôi và khuôn đúc lại những khoảnh khắc gắn liền với sự ra đời và lớn lên của một nhân thể trưởng thành mà tôi đang có.
Nếu không nhờ khoảnh khắc ấy có thể mẹ tôi đã hóa mây trời
Mẹ chồng tôi, một người mẹ không bình thường. Mẹ có thế giới riêng của mẹ - thế giới của những người dở dại. Có thể ở bên cạnh mẹ cho đến ngày nay, tôi thầm cảm ơn cái khoảnh khắc của buổi chiều hôm ấy.
Trở về từ cõi chết
Tôi bị tai nạn chín phần sống mười phần chết, mẹ bỏ nhà, bỏ mấy con bò, bỏ vườn rau mỗi ngày chăm chút, hấp tấp đón xe đò vào viện với con. Có mấy chỉ vàng chắt chiu tuổi già, mẹ dúi hết vào tay con rể để phụ lo viện phí.
Chấp nhận không phải là thất bại!
(Sống Khoẻ Plus)-Dòng nước vẫn cứ chảy, dòng đời vẫn cứ trôi. Người chiến thắng và kẻ chiến bạn vẫn không ngừng sinh ra giữa đời. Có người sinh ra đã ở vạch đích chiến thắng, có người sinh ra đã nằm trong nôi chiến bại, mỗi đời người một định mệnh.
Chuyện về một mùa hè đáng nhớ
“Và tôi sống như đóa hoa này/Tỏa ngát hương thơm cho đời/Sống với nỗi khát khao rằng/Được hiến dâng cho cuộc đời/Hôm nay dẫu có gian nan thì ngày mai là ngày tươi sáng hơn/Tôi sẽ viết lên câu chuyện của cuộc đời/ Riêng tôi..!” (Sống như những đóa hoa – Tạ Quang Thắng)