KHOẢNH KHẮC ĐÁNG SỐNG
Tuổi trẻ hãy cứ dấn bước
Mỗi chúng ta chỉ có một cuộc đời. Đó là cuộc đời mà ta phải nỗ lực để đạt được những gì ta mong muốn chứ không phải cuộc đời an nhàn, bình lặng.
Nguyệt quế vẫn toả hương
Sẽ thật khó khăn để chấp nhận và làm quen với việc người thân đã không còn bên cạnh mình nữa. Vết thương lòng cũng sẽ không liền lại. Nhưng cha tôi đã sống và yêu thương rất trọn vẹn. Vì thế, tôi tự hào vì gia đình mình.
Thèm…
Thèm hoài, cái ơ nồi đất với cái mớ cá tép hủn hỉnh mẹ kho thơm sực mũi, ăn cùng miếng cơm cháy của nồi nấu củi. Thèm lắm, ngửi cái mùi nồng nồng chua lét, cháy nắng ngoài đồng của cha. Thèm lắm, ngược về thuở trẻ con, sáng men đường ruộng tới trường, trưa trốn ngủ, ra bờ kinh tầm nghịch. Thèm lắm, cái mùi sình đất của quê hương, mùi lúa non đang mùa ngậm sữa, mùi đốt rơm đồng lửa xém cháy đỏ cả hoàng hôn.
Hãy cho tôi thêm một ngày nữa để sống!
“Bạn không thể thay đổi thế giới nhưng bạn có thể thay đổi bản thân mình”. Tôi đã đọc được câu ấy lúc tôi đau khổ và tuyệt vọng nhất.
Bài học từ đứa trẻ khiếm khuyết
Khi bạn than vãn sao mình không được như thế này, không có những cái kia như người khác hay có những suy nghĩ tiêu cực về cuộc sống thì bạn hãy nghĩ đến một đứa trẻ “không bình thường” bạn từng biết hoặc từng vô tình bắt gặp.
Mẹ hai
“Con gọi cô ấy là mẹ được không?”. “Không, bố ạ!”. “Tại sao?”. “Vì cô ấy không sinh ra con”. Bố tôi đứng thẫn thờ, đôi mắt long lanh sâu thẳm không nói lấy một lời, còn tôi ngúng nguẩy quay lưng bỏ đi.
Bước ngoặt đời tôi từ một vùng kinh tế mới
Sau này di chuyển công tác ở nhiều nơi, nhưng tôi không thể nào quên được những tháng ngày ở Bình Long- Sông Bé; nơi đó, tôi có những em học sinh ngoan hiền, lễ phép. Nơi đó, tôi được nhiều đồng nghiệp yêu mến, giúp đỡ trong bước đầu xa quê lập nghiệp. Những điều đó tạo thành bước ngoặt làm thay đổi cả cuộc đời tôi...
Loài hoa vươn về phía mặt trời
Đã 12h đêm, tôi vẫn cặm cụi hoàn thành một đề mục trong bài nghiên cứu khoa học của mình. Nhìn những ngón tay thoăn thoắt lướt trên bàn phím, mọi người không ai nghĩ xung quanh tôi là bóng tối.
Mỗi khoảnh khắc trong cuộc đời này đều đáng sống!
Mỗi lần nghĩ đến em, nhìn sự cố gắng của em, tôi tin rằng mỗi khoảnh khắc của cuộc đời này đều đáng sống – Như chính hành trình vượt qua số phận và trưởng thành của em.
“Cứu mẹ hay cứu con?”
Tôi sinh con vào tháng 5, dịp cao điểm của dịch bệnh Covid 19, khi toàn xã hội đang thực hiện giãn cách, trong tình trạng thai mới 30 tuần tuổi.
Chị là niềm tin của tôi
Chị tôi là người đã đưa tôi đến bến bờ hạnh phúc. Tôi không bao giờ quên sự hy sinh lớn lao của chị. Chị đã chắc tay chèo để tôi được vào bến đỗ. Nhưng chị thì cứ mãi lênh đênh.
Những đứa trẻ mang tên bão, lụt!
Mỗi con người khi sinh ra, đều được cha mẹ hay ông bà đặt cho cái tên. Có nhiều lý do chọn tên có ý nghĩa. Hoàn cảnh thiên tai cũng là một lý do chọn đặt tên cho con cháu…
Chị đã giúp cuộc đời bớt đi một kẻ ác…
16 năm đã trôi qua, mỗi lần gặp nhau, nhắc lại chuyện cũ, cả em và chị đều rưng rưng những nỗi niềm, tưởng chừng như sự việc chỉ vừa mới xảy ra đây thôi.
“Hãy tha lỗi cho mẹ, con nhé!” được bạn đọc yêu thích nhất tháng 9
“Hãy tha lỗi cho mẹ, con nhé!” là câu chuyện đầy xúc động của người mẹ đơn thân. Vì chút hờn ghen cá nhân mà người mẹ trẻ đã nhiều lần làm tổn thương đến con….